NQH TUTOR đã mang lại cho mình những cảm xúc đặc biệt như nào?
Chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày mình được trải nghiệm và chạm lại những cảm xúc ngày xưa, cái ngày mà chạy con xe giấc mơ từ quận 11 lên quận 1 mỗi tuần 4,5 lần để dạy cho bé học sinh tất cả các môn học. Mình nhớ rất nhiều sự cố gắng, sự kiên nhẫn của cả mình và bé học sinh để giải từng bài toán, bài lý, bài hoá; để học từng câu sử, câu địa, câu văn. Mình nhớ những hôm tăng cường cùng nhau ra quán trà sữa, tiệm thì ồn mà hai thầy trò vẫn hết sức tập trung để học vài bài toán nhỏ. Mình nhớ mỗi lần bước lên chiếc cầu thang cũ, cao và dễ té ở nhà của bé, là ngọn lửa bên trong lại được cháy, được sẵn sàng giúp ai đó tới cùng.
Mình nhớ ca dạy 22h ngay ngã tư Bốn Xã, cậu học sinh Nguyễn Khuyến quý mình tới mức học cả ngày trong trường, về nhà rồi vẫn muốn học tiếp tới khuya. Nhớ những chén cơm, chén canh, cái bánh của cô phụ huynh giúp cho mình có thêm thật nhiều năng lượng, niềm tin và tình yêu với cái nghề này. Nhớ mỗi tối 23h30 chạy về sau ca dạy, ngang qua con đường Hoà Bình, mình luôn nhìn những căn chung cư mới xây thật đẹp và thầm nghĩ chừng nào mình sẽ ở được nơi này chứ ?
Mình nhớ rất nhiều những cô bé, cậu bé học sinh gia sư đã bước qua chặng hành trình của mình, đã là những trải nghiệm đầu tiên tuyệt đẹp. Từ lúc mọi thứ còn nhỏ bé, từ lúc chỗ dạy còn khó khăn, con đường còn xa tít, từ lúc còn lái chiếc giấc mơ đi tìm những giấc mơ; Biết ơn rất nhiều những học sinh đầu tiên đã đặt trọn niềm tin, yêu thương cho mình, không có những lớp gia sư ấy, chẳng thể có mình của hôm nay. Bây giờ mọi thứ đã thuận lợi, phát triển hơn rất nhiều, mình đã có những lớp dạy thật đông, những căn phòng học thật xịn sò, và đã có thể ở tại chính nơi ngày xưa mình thầm nghĩ...
Cảm ơn tụi con đã đồng hành cùng Thầy trên chặng hành trình cuối cấp này, cảm ơn tụi con đã luôn cố gắng đi học, lắng nghe và tin tưởng Thầy. Cũng gần kết thúc năm học roài, cùng nhau cố gắng chiến đấu hết mình nhen, chắc chắn mấy đứa sẽ làm được.